Thơ

TẬP THƠ BẾN TÌNH - NGŨ LANG

BẾN TÌNH*

Gởi ML

 

Tình yêu như cánh gió

Chợt đến rồi bay đi

Chỉ một câu đoàn tụ

Mang nghìn nghĩa biệt ly.

 

Gặp nhau mới lần đầu

Sao lại là lần cuối

Ân ái chửa tươi màu

Xui hồn lên khắc khoải.

 

Đêm nay ta vui trọn

Ngày mai anh đi rồi

Như một loài chim biển

Vụt vù cõi xa khơi.

 

                          * Đã đăng trên VN.TP.HCM số 24 ngày 23/12/2004 và Bông

                            Sen số tháng 5, 6/2005.

 

 

 

Rượu vơi thêm chai lớn

Thành ly ứa lệ sầu

Mưa mùa giăng tám hướng

Anh về đâu, em đâu?

 

Nụ hôn đầu e ấp

Chóng thành vết thương sâu

Em về hong kỷ niệm

Tiếc ngày vui qua mau.

 Cần Thơ, Thu 2004

 

 

CHIẾC ÁO QUÊ HƯƠNG

Tặng những chiếc áo bà ba.

Trời vào đông, đường anh đi chợt ấm

Vì có em mặc chiếc áo bà ba

Vẻ hiền lành, không một chút kiêu sa

Anh về vẽ chân dung người tâm tưởng.

 

Ôi dáng đẹp, sáng một trời xuân rộng

Nên gam nền anh tô sắc thiên thanh

Mái tóc em, sông ngút một dòng xanh

Sợ chết đuối, anh run run nét cọ.

 

Mắt em rực lửa căm thù một thuở

Giờ sáng lên như nhan sắc lên hương

Chọn màu yêu, anh vội vẽ người thương

Đôi đồng tử long lanh niềm tin tưởng.

 

Xuân đã chín với muôn hồn sung sướng

Chiếc áo em mang hình bóng quê hương

Nhắc anh thêm son sắc mối tình chung

Với đất mẹ và cội nguồn nguyên thủy.

 

Thời bom đạn, nốt nhạc buồn thế kỷ.

Áo bạc sờn, xuồng ba lá chống chèo…

Nhưng em có trái tim!

Gam hồng tươi anh vẽ cảnh bình minh

Của ngày mới em lên đường phía trước.

 

Xuân Đinh Hợi, 2007

 

THÀNH PHỐ MÙA XUÂN

Tặng Cần Thơ yêu thương

 

Thành phố lên xuân cả bốn mùa

Đợi gì phải sắc vạn hoa phô

Lưng trời không có đàn chim én

Xuân cũng bay vào năm ngón thơ.

 

Cần Thơ dậy khuya nghe rất ngon

Phố dài rôm rả bước chân quen

Vọng lên thầm thĩ lời trai gái

Xen tiếng ông bà đi múa côn.

 

Cần Thơ, đường nêm bóng người qua

Đi sớm cho kịp giờ vào ca

Thời đại a còng lo chi trễ

Vun vút đường dài, xe tay ga.

 

Cần Thơ ban trưa nghe rất êm

Bên bàn thư viện, băng công viên

Công danh sự nghiệp như đi vắng

Khoảnh khắc dành riêng, chuyện rất riêng…!

 

Thành phố hôm nao chẳng hội xuân

Nhà bên, cô gái đứng phân vân

Dáng teen chín mọng, xuân tình dậy

Mong đợi ai mà vội điểm trang.

 

Cần Thơ buổi chiều học rất nghiêm

Tan trường rộn rã tiếng thư sinh

Màu xuân tràn ngập thêm đường phố:

Xô Viết, Ngô Quyền, khu ‘‘La-Tin’’*

 

Cần Thơ về đêm ấn tượng xe

Đường đông ngại bước, những người qua

Như sam, từng cặp trên xe máy

Rạo rực tình xuân khắp trẻ già.

 

Cần Thơ ấm những chiều cuối tuần

Bao nhiêu cực khổ cũng dừng chân

Cho đời hạnh phúc – Hoa đoàn tụ

Tỏa ngát muôn nhà hương sắc xuân.

 

Cần Thơ, đường hồng hay đường xanh

Mấy mươi năm giẫm dấu chân anh

Bốn mùa cuối phố hay đầu ngõ

Mưa nắng đi về cũng gọi tên.

 

Cần Thơ đẹp như một trái tim

Đã cho và nhận máu trăm miền

Từ nay Nam Bắc thôi ngăn cách

Cầu nối đôi bờ những nhịp duyên.

 

Anh yêu Cần Thơ như yêu em

Chung thân son sắc một niềm tin

Đàn thơ* - Em, hóa thân hơi thở

Hơi thở Em là hơi thở anh!

Cần Thơ, Xuân Đinh Hợi 2007

 

* Tức là Cầm Thi, chỉ Cần Thơ.

 

 

 

KHÔNG ĐỀ

* Gởi TT

 

Trời bắt ai đây… với Ngũ Lang

Nghiệp đời văn nghệ trót đã mang

Đã tay cầm phấn, tay cầm cọ

Còn bước lân la đến xóm Văn.

17-9-2005

 

 

NGỒI QUÁN*

Tặng các bạn hay ngồi quán

Ở quán

Ai cũng là thượng đế.

Phải anh là triết nhân?

 

Khi

Giọt cà phê

Rụng vỡ đáy ly

Hóa thân thành sầu vạn cổ.

Hay hoa bia nở trắng đỉnh chai

Mở cửa tâm hồn.

Trung thu 2005

* Đã đăng trên Bông Sen số Xuân Bính Tuất 2006

 

 

NGƯỜI ẤY LÀ ANH*

Hơn vạn người con

Cùng cha cùng mẹ

Vì cha mẹ là quê hương

Tôi yêu thương anh Giải phóng quân

Như máu thịt.

 

Đẹp kỳ vĩ bao chàng trai chân đất

Mang núi sông trên cánh mũ tai bèo

Tiếng cười giòn như lá ngụy trang reo

Theo lời Bác, đi xây đài Chiến thắng.

Anh chào đời trong rực rỡ bình minh

 

Năm Bốn lăm tháng Tám

Lớn lên từ chiến thắng Điện Biên

Những người con quả cảm của ba miền:

Nuôi chí cả với lời thề Sát Thát

Vũ khí tầm vông, súng mút-cơ-tông

Quét tan quân Pháp có đại pháo xe tăng.

Bằng những mũi chông khiêm tốn

Nặng chí căm thù,

Những tổ ong hợp thành thiên la địa võng

Anh làm kinh hồn giặc Mỹ với Con Ma, Thần Sấm.

Ghi chiến công với sức mạnh thần kỳ

 

Ơi anh cán bộ, chàng Hercule thời đại

Hình ảnh chói lòa sáng mãi tim tôi

Chân lý Việt Nam rạng ngời:

Hoa nguyệt quế nở rộn ràng

Sau mỗi đợt ra quân.

 Cần Thơ, tháng 4-2006

 

 

MỘT MÌNH

 Tặng BS Song Diệp

 

Đường phố từng hàng cây sánh đôi

Những ai đi dạo cũng hai người

Mình ta lủi thủi thân đơn lẻ

Quán vắng ngồi im đếm lá rơi.

 

12-9-2004

 

NẮNG ẤM VỊ THANH*

Gởi Ngọc Dung

Nỗi nhớ mãi cồn cào giấc ngủ

Những ngày dài hóa kiếp đem đen

Anh về thăm Vị Thanh

Như trở lại Ê-đen

Sóng biển bâng khuâng bờ nôi ký ức.

 

Óng ánh thủy tinh

Trời tháng năm tươi sắc nắng Ba Đình

Rực rỡ cờ hồng Điện Biên lịch sử

Tan giấc xưa những ngày mưa bùn gió bụi.

Mùa này, mái ngói đỏ au mùi gạch mới thơm nồng,

Lớp lớp nhà cao, níu mây trời vòi vọi cột ăng-ten

Đợi đêm về rạo rực mắt hoa đăng

Dặt dìu cung nhạc, ấm áp lời thơ – Giao lưu đại hội

Tràng pháo cười em nổ dòn tan

 

Mở ngõ lòng tân hồn, bốn bề say yến tiệc.

Thẳng tắp dòng Xà No, san sát thuyền ghe ôm đôi bờ bến nước

Mang giọt máu phù sa ươm mát những nương đồng

Cho lúa trĩu hạt giăng giăng, mênh mông như thảm lụa vàng

Và trái xoài thơm thêm hồng má gái đương thì

Đời nhú mộng rừng lá bay, chim bướm hát.

Anh về thăm Vị Thanh giữa mùa nắng ấm

Như trở lại Ê-Đen

Em gái nhỏ ngày xưa đã sớm đăng khoa thành hoa hậu

Những thanh niên ưu tú:

-‘Sao Mai” tương lai sông nước miệt vườn.

                                                          Đất Vị, 20-4-2004

* Đã đăng tạp chí Bông Sen số 41 tháng 9, 10/2004

GDTĐ số 31/2004.

 

SUÔNG TÌNH*

Như một điệp khúc thời gian

Gần nhau trong gang tấc

Mà xa cách muôn trùng

Em như nốt nhạc

Không lời

Đen

Tròn

Lạnh lùng vô thanh

Anh như chiếc lá xanh đợi gió

Mãi làm khán giả hoài tình

Đầu sông Tương mắt sâu đứng ngóng.

 

Đau đáu buồn xa

Chim ngàn vút biệt…

                                                Cần Thơ, 2-4-2005

* Đã đăng trên Bông Sen số 47 tháng 9, 10/2005


                                   BẾN MƠ

Kính tặng cố thi sĩ Yến Lan*

Bến nơi mô, em gọi My Lăng

Cho người thao thức mộng thuyền trăng

Chờ ai, bến đợi sông trăng đó?

Mà bóng thuyền đâu mãi biệt tăm.

                                    2-12-2004

                                 * Yến Lan: Tác giả bài thơ Bến My Lăng.

 

 

VỚI LONG AN(1)

            Thân ái tặng anh Nguyễn Lành

  • THUẬN MỸ

Bát ngát vuông ruộng tôm

Bạt ngàn vườn thanh long

Tình người thêm nồng mặn

Như hương vị mắm còng(2).

 

  • LỬA HỒNG NHẬT TẢO

Hy vọng(3) hóa thân thành tuyệt vọng

Lửa hồng Nhật Tảo giặc tan xương

Còn đây mảnh ván tàu xâm lược

Tân Trụ còn sôi sục khí hùng.

 

(1)Được nhắc trên tạp chí thơ số 2, 2007

(2) Mắm còng: đặc sản Thuận Mỹ, bán ở gần bến đò bà Nhờ, trên bờ sông Vàm Cỏ Tây.

(3)Tàu Espérance (Hi vọng) của Pháp bị Nguyễn Trung Trực đốt cháy năm 1861 trên sông Nhật Tảo.

 

  • QUA CỬA KHẨU MỘC BÀI

 

Mới gặp nhau mà bon xlanh ôl(1)

Tình say theo điệu múa lâm thôn

Đôi bờ cách trở trong gang tấc

Càng thắm duyên trời, vững núi sông.

 

 

  • NÚI ĐẤT (2)

Sừng sững cũng là núi đất thôi

Đất mềm đâu chịu nổi mưa rơi

Cỏ cây tàn tạ theo năm tháng

Dấu ấn còn đây tiếng để đời!

                                  Chuyến đi thực tế Long An, tháng 4-2006

 

(1) Tiếng Campuchia, có nghĩa: anh thương em.

(2) Núi đất do Ngô Đình Diệm xây (1957).

 

 

VỀ THĂM CHIẾN KHU XƯA *

Gởi Vũ Miên Thảo và Phượng Thanh

 

  • DẤU XƯA

Tôi thân xanh lá miệt vườn

Bỗng ngây ngất phấn hương rừng sáng nay

Hồn xa chìm giữa biển cây

Bâng khuâng bừng dậy những ngày dấu xưa.

 

  • AO CÁ HỐ BOM

Hố bom sâu nỗi căm thù

Làm ao nuôi cá như thù bọn bây

Thực dân đế quốc đừng say

Vào “R” giặc sẽ phơi thây không về.

 

 

  • MÁI LÁ TRUNG QUÂN (1)

Phiến lá nhỏ như bàn tay con gái

Làm tán thương với sức mạnh diệu kỳ

Nắng đạn mưa bom chung thủy chở che

Mái nhà hẹp nhưng chứa hồn vũ trụ.

 

 

  • ĐẾN BIÊN GIỚI SA-MÁT MỘC BÀI

Sa-Mát mà không được mát-sa (2)

Nhớ ngày quỉ dữ quấy dân ta

Cáp duồn, Pôn Pốt gieo tang toùc

Sương gió biên thùy đã thổi qua.

 

(1)Lá trung quân: loại lá rừng đặc biệt ở miền Đông Nam Bộ, lúc khô đốt vẫn không cháy thời chống Mĩ, ở “R”, lá này dùng để lợp nhà cho các cán bộ lãnh đạo: Nguyễn Chí Thanh, Phạm Hùng, Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt…

(2) Massage: ở đây chỉ sự thoải mái, yên bình.

 

 

  • CHIẾC XE ĐẠP CỦA ĐỒNG CHÍ

                  NGUYỄN VĂN LINH

 

“Lưới trời võng đất” đó đây

“Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù” *

Lối quanh vành nhỏ vụt vù

Âm vang tiếng gọi Bác Hồ trong tim.

 

Chuyến đi thực tế miền Đông, 4-2006

* Thơ Tố Hữu.

 

 

 

RƯỢU VÀ EM

 

Rượu một bên và em một bên

Ngất ngây em-rượu, đất trời quên

Thân quay theo rượu, hồn lên sóng

Sóng rượu vào ta với sóng em

 

Mùa thu 2004

 

 

THU XA*

 

Đêm chưa vào mùa đông

Sao lòng lên lạnh giá

Vườn không bóng ngô đồng

Lá xanh nào vội úa!

 

Tiếng ai vọng bên đời

Muôn nốt trầm ly biệt

Ôi ta nhớ nhung hoài!

Một màu yêu mắt biếc.

 

Em hỡi! sang thu rồi

Hồn ngây ngây hương ổi

Nhìn sông dài biếng trôi

Đau tình non tắt vội.

 

Thôi anh như mây trời

Lang thang đời cô độc

Cõi diệu viễn ngàn khơi

Khấn tình trong bão lốc!.

Cần Thơ, cuối hạ 2007

* Đã đăng trên Văn nghệ Cần Thơ, số 34 tháng 11, 12/2006

 

 

 

MÙA XUÂN U MINH*

Tặng họa sĩ Tô Dự

  •   Rạo rực

Mở cửa tim

Hành hương về với U Minh!

Miền đất hứa từ lâu trong tâm tưởng

Dạ bồn chồn chân chạm đất nôi yêu.

Trên chiến khu xưa

Biêng biếc một màu xanh của núi sông huyền thoại.

 

  • Mắt chói ngời U Minh hùng vĩ mênh mông

Sáng rõ dấu son tươi của Rừng Thần oanh liệt

Bủa giăng bao lần quân giặc dữ

Với ý chí đấu tranh như chiến lũy thành đồng

Biển lá thép rừng xanh

Làm tán thiêng chở che nhân dân, bộ đội.

Quyện hồng sắc phù sa óng ánh những dòng

kênh hội tụ về nơi đây bao la tình nước sông Cái Lớn

Từ những chiếc lá rơi bón tươi thịt đất.

Hồn Xẻo Rô-Tắc Cậu,

Ai qua đây lòng chẳng thấy bâng khuâng!

 

  • Hãy cùng anh trở lại xứ dừa nước tràm xanh

Cõi rừng nhân gian không bóng núi

Mà lòng người - còn cao hơn núi

Phải chăng U Minh:

- Trong u tối cháy bùng ngọn lửa

Lửa trái tim thay ánh sáng mặt trời

Đốt tan xác lũ “chuồn chuồn”, “cồng cộc”…

Đã cuồng điên chui vô “lưới trời võng đất”

 

- Quân cướp nước đừng hòng “nhổ cỏ U Minh”

Bọn chúng bây làm sao nhổ được.

Cỏ mọc từ lòng người là cỏ của niềm tin

Của chân lý ánh màu xanh rạng rỡ

Của khí tiết Nguyễn Trung Trực hùng anh bất tử.

Đã làm nên những thay đổi diệu kỳ

Khiến giấc mơ trở thành hiện thực

Em hãy cùng anh ghé thăm Vĩnh Thuận

Ghe xuồng ngày đêm cập bến dập dìu

Mang niềm vui đi khắp mọi miền

Với vị khóm Chắc Băng ngọt lòng người đến

Một lần thôi ai đã trót quên về…

 

 

  • Để một ngày

Tên vàng anh em sẽ ghép chung hồng thiếp

Bà con

Cùng nâng ly rượu mừng.

Hồ Hoa Mai làm nơi non thề biển hẹn…

Son sắc bên nhau như dòng sông Trẹm

Gắn bó muôn đời với đất mẹ U Minh.

Đất của bốn mùa xanh

Mãi mãi mang màu xuân hoa nguyệt quế.

U Minh Thượng, 11/2005

 

* Đã đăng tạp chí Văn nghệ Cần Thơ số 36 năm 2006 và GDTĐ số 37 tháng 1/2006.

 

 

SAO ANH KHÔNG VỀ (1)

Sao anh không về thăm miền Đông

Nhìn mặt trời lên rực sắc hồng

Nghe tiếng ve kêu, chim hót sớm

Giai điệu thanh bình rộn núi sông.

 

Để thấy còn đây những hố bom(2)

Miểng cày sâu nhức nỗi đau thương

Làm ao nuôi cá, nuôi thù hận

Lũ giặc xâm lăng dệt mộng cuồng.

 

Vẫn đó đây mái lá trung quân(3)

Như bàn tay nhỏ ngón thon thon

Chở che mưa nắng cùng bom đạn

Cho những hồn trai mộng chí hồng.

 

Khép nép dựa tường “con ngựa sắt”(4)

Trong sáng màu sơn, sáng lá rừng

Vành nhỏ vụt vù quanh lối hẹp

Mà tình yêu nước rộng mênh mông.

Chuyến đi thực tế miền Đông, 4-2006

(1)     Đã đăng trên GDTĐ, số 39 tháng 8/2006.

(2)     Ở cục “R”, hố bom B52 của giặc Mỹ được quân giải phóng dùng làm ao nuôi cá.

(3)     Mái nhà của lãnh đạo TƯC miền Nam được lợp bằng lá trung quân, loại lá rừng đặc biệt ở miền Đông Nam bộ, lúc khô đốt vẫn không cháy.

(4)     Chiếc xe đạp của đồng chí Bí thư Nguyễn Văn Linh, sơn màu trắng sáng, còn giữ ở khu di tích TÖCMN-Tây Ninh.

 

 

MƯỜI THƯƠNG

Tặng bồ nhí

Một thương lượn cúp a còng*

Hai thương cồm cộm xấp đồng đô la

Ba thương mái tóc vàng hoe

Bốn thương hoa hậu đường khuya một mình

 

Năm thương hơ hớ tuổi teen**

Sáu thương tấp nập Việt Kiều thân nhân

Bảy thương em có sổ hồng

Tám thương công tác nhà chồng xa xôi

Chín thương mông núi ngực đồi

Mười thương quần hở rún vài ba phân.

Cần thơ, 5-1-2005

 

* Cúp @: loại xe máy được coi là hiện đại, đắt tiền nhất hiện nay.

** Tuổi teen: teen age tuổi từ 13-19 của người con gái đang vào thời xuân mọng.

 

VÍ DỤ TA YÊU NHAU

Đừng e ấp buổi đầu tiên gặp gỡ

Xích lại gần, em hỡi! Có sao đâu.

Hãy nói rằng ví dụ ta yêu nhau

Để hai mãnh đời đau cùng san sẻ.

 

Anh bất hạnh bơ vơ từ tấm bé

Trôi lang thang như những áng mây trời,

Tìm bờ vui, thuyền cập bến trăm nơi

Mà mấy độ cầu long đanh gãy nhịp.

 

Đường vô định, độc hành anh bước tiếp

Tháng ngày qua đơn lẻ mối tình côi.

Hãy yêu anh với mọng chín đôi môi

Bằng hơi ấm của vòng tay ân ái.

 

Ghế tân hôn đây rồi, em ngồi lại!

Rượu nồng men, em hãy cạn ly đầy.

Không hoa đăng, ta cũng uống thật say

Đời mưa gió kẻo ngày mai chia biệt.

 

Yêu một chút để nhớ hoài trọn kiếp

Tình trăm năm đọng lại một ly này.

Rượu ngon đây, em uống nữa cho say

Ví dụ rằng ta yêu nhau mãi mãi.

Cần Thơ, 17-10-2004

         GIÓ MỘT PHƯƠNG

Em không biết từ đâu

Gió vô tình thổi đến

Biển trời bỗng xôn xao

Biển lòng em dậy sóng.

 

Gió hiu hiu mơn trớn

Như bàn tay dịu mềm

Lúc ồn ào biển động

Như trăm nổi bất bình.

 

Ôi! Dấu chân trên cát

Từng đôi của bạn tình

Những nốt âm hạnh phúc

Gió ơi, xóa sao đành!

 

Ai gửi hương cho gió

Đón người từ nẻo xa

Tâm hồn em khép ngõ

Đợi chờ anh đi qua.

 

Sông xa chảy về Nam

Mây trời trôi về Bắc

Phương nào em cũng mặc

Gió em về phương anh!

Cần Thơ, xuân Ất Dậu

           BAO GIỜ ANH TRỞ LẠI

Gởi…

Khuya nay anh đi rồi

Bao giờ anh trở lại

Ngậm ngùi buổi chia phôi

Trái tình chưa kịp hái!

 

Hội ngộ chửa bao lần

Mà biệt ly vội đến

Lòng em mãi băn khoăn

Ai chân trời góc biển.

 

Phút bên nhau ngắn ngủi

Hãy rót cạn tâm tình

Ly cà phê đã lạnh

Đừng để em một mình.

 

Yêu đắm đuối đi anh

Mai chắc gì gặp nữa

Đại ngàn ngăn ngắt xanh

Sao chiều hôm lá đổ?

 

Mưa ngoài trời mù mịt

Mưa lòng em mông mênh

Đi là chết nửa mình

Hồn cô đơn khuyết tật.

Cần thơ, xuân Ất Dậu

 

TÌNH CỜ

Thân tặng anh LC

Anh trai đất Mũi rừng tràm

                           Tôi người con xứ Trà Mơn ruộng màu

Tình cờ mình được gặp nhau

                          Hai ta thương mến khác nào anh em.

Phải chăng cùng nợ cùng duyên

                         Nợ văn chương với duyên thuyền tri âm

Đêm đêm đối bóng phòng văn

                        Câu thơ tâm sự, vầng trăng bạn hiền

Mặc đời danh lợi đua chen

                        Hồn sen thanh thản giữa miền ly tao.

 

Cần Thơ, ngày 22 – 10 – 2004

 

 

 MƯA ĐÊM

 

Nửa khuya thức giấc một mình

                            Xót xa mấy trận mưa đêm rì rào

Buồn nghe lành lạnh thân sao

                             Nhớ hoài một giọng nói nào mới quen

Bâng khuâng lời muốn gọi tên

                            Lòng nghe như đã yêu thêm ít nhiều

Mưa ngoài giăng ngõ quạnh hiu

                             Mưa trong ta cũng liêu xiêu từng hồi

 Cần Thơ, 10-10-2004

 

 

 

HÀNH VÒNG CUNG

Thân tặng thầy cô giáo ở lộ VC

  • Đất nước mênh mông, bước chân ngắn

Giang hồ suốt đời, nay còn đi,

Băn khoăn chưa biết hơn nửa nước

Chợt sáng nhìn gương, đầu nhuốm trắng

Ta bánh xe đời vẫn muốn quay

 

Như chiến sĩ, hề! Ta làm thơ

Ngọn bút trong hồn là vũ khí,

Hẹn lòng thăm lại chiến trường xưa

“Bất đáo Vòng Cung phi nghệ sĩ”*

 

  • Huyền thoại Vòng Cung thời tuyến lửa,

Đêm trời loang mắt hỏa châu rơi.

Ngày tai vỡ bom B.52,

Lòng đau mềm như trái đất nổ.

 

Men đế Ba Se vừa ngắm lòng,

Hăm hở hành quân về Trường Lạc,

Viếng lại nhà anh Phạm Văn Còn

Dũng sĩ lừng danh đất Cả Thôn

Chiếc búa bày mưu hạ giặc dữ,

Chí lớn sá gì ngục Côn Lôn!

 

Thoáng rượu mà ta chuếnh choáng say,

Nghe Chín Quang kể dân Trà Luộc

Đào kinh giải phóng, tải lương thực

Ngán chi mổ bụng, đặt lọp, bây!

 

Tân Thới, chiều sang thăm Mười Tỉnh

Chói lọi lòng ai chữ sắc son:

Gối đầu đất ẩm, mềm cỏ rơm,

Níu sống bằng từng vóc cơm hỉnh.

 

  • Ta đứng bồi hồi, bờ Ba Mít

Dấu dòng sông hận, bia Căm Thù**

Vững chãi nào thua tòa Bạch Ốc,

Tội ác này muôn thuở không phai.

 

Ngày tắt, Định Môn bừng sáng đêm

Gương mẹ anh hùng Lê Thị Phát

Bị trói gà, châm điện, đổ nước

Chịu nhục hình, đợi ánh hồng lên…

 

Quá khứ xui lòng ta vững tin

Vòng Cung nay rực sáng bình minh.

Núi sông hội nhập mùa xuân thắm,

Hương sắc tươi màu nét mặt xinh.

Lộ Vòng Cung, 8-2007

* Không đến Vòng Cung thì cưa phải là nghệ sĩ

** Bia căm thù, dựng bên bờ sông Ba Mít, ghi tội ác giặc Mỹ đã dùng phi cơ dội bom bi giết chết hơn hai trăm dân làng, xác trôi đầy sông.

PHẢN ĐỀ

 

Đại ngàn ngủ ngon vàng khơi vú mộng.

Hồn thăng hoa nhụy búp sớm phai hương

Tình nên thơ như gió thoảng qua đường

Yêu một phút vấn vương sầu vạn kiếp.

 22-6-2005

 

 

             BẾN NINH KIỀU*

 

Bến xa lớp lớp đò chiều

                          Đêm về rực rỡ Ninh Kiều đèn hoa.

Tiếng đàn quyện ấm lời ca

                          Hôm nào thành phố không là hội xuân.

 

Xuân Ất Mùi, 2015

           * Đã đăng trên Văn nghệ Cần Thơ 2004, 2006

 

 

           MẤY VẦN THƠ XUÂN

Tai lắng đọng muôn cung đàn tiếng hát,

Ta tựa mình lẩn thẩn dưới tàn cây,

Tâm tư nhẹ một niềm vui bát ngát,

Ngây ngất sầu tình, lệ cảm thương lây.

 

Cảnh diễm lệ Thiên Nhiên xe chỉ thắm,

Hồn nhân sinh giục giã ở trong ta;

Lòng bâng khuâng bao ngó ý mượt mà,

Ai đã tạo cho con người muôn vẻ!

 

Bên lùm rậm, nụ tầm xuân mới hé:

Bò lang thang, hoang dại, nhánh lan rừng

Và đây niềm tin – từng lớp hoa hồng

Đang tận hưởng những luồng không khí mát.

 

Chim chúc tụng quanh ta và múa hát

Bằng lời hay trong ý đẹp khôn lường:

Chút men tình cũng gợi nỗi vấn vương

Và rung động như trùng dương hạnh phúc.

 

Mọng cành nẩy lộc xòe lan ngón quạt

Đón gió lành ngào ngạt tự ngàn phương

Làm gì đây, ta mãi nghĩ băn khoăn?

Vì cuộc sống là thiên đàng bất tuyệt.

10-12-01

         

           TRONG PHÒNG THI*

Trắng da vì bởi phấn dồi

                             Xanh da vì bởi em ngồi học đêm

Nghiêng nghiêng tóc liễu buông rèm

                           Phun châu nhả ngọc tay tiên dặt dìu…

Long An, 1970

      * Đã đăng trên nghiên cứu Văn học – Bộ mới số 8, 1972.

 

 

             TRỜI THÁNG TƯ*

Đẹp sao những ngày tháng Tư

Thành phố cười như trẻn nhỏ,

Hoa phượng bên tường nở rộ

Râm ran dế hát ven bờ.

 

Mùa chín nhánh oằn sai trái

Thơm tho bừng dậy hương quê

Xoài mộng hồng lên đôi má

Sầu riêng em tặng anh về.

 

Sông lành cá tôm nườm nượp

Ngày đêm múa điệu thanh bình

Thuyền như ngọt ngào ca cổ

Tiếng vui nũng nịu đàn tranh

 

Trưa nồng ngồi im thư viện

Tay lần giở sách từng chương

Sao hồn em như đi vắng

Bỏ quên rừng chữ cô đơn.

 

Mân mê hoài trang giấy trắng

Đầu thư chuốt chữ y dài

Mà nghe thời gian tản mạn

Tim mình trót gởi cho ai!

 

Đêm về tháng Tư mở hội

Phố nhà rực ánh đèn hoa

Dép cao quần thon thít gối

Mỏi nhìn những mắt thơ xa.

 

Tháng Tư về ngự bốn mùa

Gợi nhớ hồn xuân lịch sử

Đỏ trời rợp bóng cờ sao

Mừng ngày non sông hội tụ.

 

Cần Thơ, 25-4-2003

   * Đã đăng trên Văn nghệ Cần Thơ số 8, 9/2003

                                      Chiêu anh Các số 4, 2005

                                      GDTĐ số 38/2006

                                      Hậu Giang ngày 3/5/2006

 

 

           MEN CHIỀU RỪNG NÚI*

* Tặng nhà thơ T B H

 Gió bấc chưa về nghe trở rét,

Nhà ai sợ lạnh sớm lên đèn;

Núi xa nối tiếp mây hồ hải,

Thoáng gợn hồn thơ một chút men.

 

Sơn nữ ngắm mình bên suối vắng,

Nghe mùa xuân dậy có buồn duyên?

Gió ơi! Cho gởi lời tâm sự

Đến một tình thương tận cuối miền.

 

Chiều lên Tha La sầu mang mang,

Bóng cây bờ đá mờ hơi sương.

Cô Tô chửa vọng hồi chuông sớm

Thèm địch lầu thu trống ải quan.

 

Mưa Tịnh Biên mịt mù biên cương,

Gió mưa vần vũ trời tha hương.

Sưởi lòng không thuốc, cà phê đắng,

“Vọng mỹ nhân hề, thiên nhất phương”

 

Mai mốt anh rời xa núi Cấm,

Xa rừng, xa núi, bỏ ngàn cây.

Anh ơi! Có nhớ ngày tương ngộ

Cùng bạn mười phương ở chốn này.

                  Núi Cấm, Xuân Ất Mùi

                 * Đã đăng VN.TP.HCM số 10 ngày 19/5/2005

                                   Bông Sen số Xuân Giáp Thân 2004

                                   Chiêu Anh Các số 55/2004

                                   Thất Sơn số 99/2005

                                   Văn Nghệ Cần Thơ số 32/2006

                  - Đài Tiếng nói VN điểm và bình ngày 31/5 và 1/6/2005.

 

 

 

          NGHE HÁT DÂN CA

 Kính tặng thi sĩ Tố Phang

Chợt anh lên tiếng hát

Ấm giai điệu dân ca,

Lòng em như giữa hạ

Ngọt mềm gió nội qua.

 

Vút cao, chìa vôi hót,

Như điệu lý Ngựa ô.

Giọng trầm, bìm bịp kêu

Tựa câu hò Ngã Bảy.

 

Giọt ca vào mộng mị

Như thầm thỉ lời yêu.

 

Yêu thầy cô, bè bạn

Yêu sắc lá sân trường

Muôn lời tim tỏa sáng

Ôi! Biển nhớ rừng thương…

 

Em sợ ngày vội tắt,

Bao cung bậc phai màu

Hoa bướm xưa lạc dấu

Tình trả lại trăng sao!

 

Cần Thơ, mùa thu 2007

Bài đăng khác

Processing...